‘Con sâu làm rầu nồi canh’ đích thực của bóng đá Thái Lan – Bóng Đá

Những ngày này, trong khi người hâm mộ bóng đá Việt Nam và Philippines háo hức đón chờ vòng chung kết World Cup nữ 2023, giới mộ điệu Indonesia sốt sắng hướng về vòng chung kết U17 World Cup, thì với bóng đá Thái Lan, chẳng có một tin vui nào dành cho họ. Giấc mơ tham dự World Cup U17 qua con đường U17 châu Á tổ chức trên sân nhà đã tan tành mây khói, bổ sung thêm vào một loạt những kết quả không thuyết phục mấy năm qua của các đại diện Xứ Chùa vàng.

Bóng đá Thái Lan đã liên tục thất bại trong các chiến dịch của mình, từ bóng đá nữ với vòng chung kết châu Á tranh vé đi World Cup (sau đó thua Bồ Đào Nha trong trận playoff liên lục địa); cho đến lứa U22 – U23 với các giải U22 Đông Nam Á 2022 cùng 3 kỳ SEA Games liên tiếp chỉ có huy chương bạc, vòng chung kết U23 châu Á 2022 cũng bật bãi bạc nhược từ vòng bảng.

Thất bại mới nhất của bóng đá Thái Lan đến từ tuyển U17.

Chiến công ở AFF Cup 2022 chỉ là một tia sáng lóe lên rồi lại vụt tắt. Đội tuyển Thái Lan xưng vương khu vực rồi cũng thể hiện không tốt ở những trận giao hữu gần nhất, gây lo lắng trong hành trình hướng tới vòng chung kết Asian Cup năm sau và xa hơn là vòng loại World Cup 2026.

Những kết quả trên sân vừa là hệ quả, vừa là nguyên nhân dẫn đến những hệ quả tiêu cực khác cho bóng đá Thái Lan. Qua từng năm, những hảo thủ từ nước ngoài của họ lần lượt khăn gói hồi hương, với ngôi sao Chanathip Songkrasin là người gần nhất trở lại khoác áo BG Pathum United. Bản quyền truyền hình của Thai League (giải VĐQG Thái Lan) giảm giá trị đến 20 lần, sự tụt giảm khiến các chủ đội bóng như Madam Pang phải méo mặt.

Bóng đá Thái Lan vẫn sở hữu vị thế hàng đầu Đông Nam Á, nhưng trong sự cạnh tranh gay gắt và vươn lên mạnh mẽ của các đối thủ như Việt Nam, Indonesia hay Philippines ở mảng nữ, Voi chiến các cấp độ đang ngày một lung lay. Và nếu cần có một cái tên để quy phần đa trách nhiệm cho những thất bại này, thì đó ắt hẳn phải là Somyot Poompanmoung – người đàn ông vừa tuyên bố từ chức Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT). Chẳng phải là trùng hợp khi năm 2016, thời điểm ông Somyot ngồi vào chiếc ghế quyền lực nhất, cũng là bắt đầu giai đoạn đi xuống của bóng đá Thái Lan.

Cơn ác mộng của bóng đá Thái Lan – Somyot Poompanmoung.

Năm 2017, không lâu sau khi Somyot xuất hiện, HLV Kiatisuk kết thúc giai đoạn vàng son với đội tuyển Thái Lan mà một phần nguyên nhân được cho là mâu thuẫn về định hướng tương lai với FAT. Những quyết định bổ nhiệm sau đó dành cho Milovan Rajevac và Akira Nishino không mang lại kết quả tích cực như kỳ vọng, với không ít lùm xùm như việc giảm lương của Nishino và không cung cấp cho chiến lược gia này các trợ lý người Nhật. Somyot vội vã muốn đội tuyển Thái Lan hóa rồng, và ông đã sai, rất sai.

Thời gian cầm quyền của Somyot được đánh dấu không chỉ bằng những thất bại trên sân cỏ đã được nêu, mà còn chứng kiến mối quan hệ của ông này với các thành phần của bóng đá Thái Lan đi xuống nghiêm trọng. Những lời phàn nàn về cách điều hành Thai League xuất hiện nhiều hơn, nhà kiến tạo thành công của giải đấu này, ông Benjamin Tan rời đi năm 2021.

Thắng lợi của tuyển Thái ở AFF Cup 2021 và 2022 giống như những nỗ lực cá nhân của Madam Pang hơn là Somyot mờ nhạt. Và nổi bật nhất phải kể đến sự chống đối quyết liệt của chủ tịch CLB Buriram United, Newin Chidchob. Ông Newin hết từ chối cho cầu thủ lên tuyển, tự đứng ra tổ chức những chiến dịch nâng cao chất lượng cầu thủ bản địa, lại chỉ trích Liên đoàn (nêu đích danh Somyot) không biết giáo dục cầu thủ, làm hư những măng non Thái. Trong trường hợp có ai còn từng nghĩ ông Somyot bị oan, thì vụ ẩu đả ở chung kết SEA Games 32 hẳn đã khiến họ phải nghĩ lại.

Người hâm mộ Thái Lan đã rất nhiều lần kêu gọi ông Somyot từ chức.

Đáng ngạc nhiên thay, sau tất cả những thất bại tủi hổ ấy, vị cựu Cảnh sát trưởng Hoàng gia Thái Lan vẫn không một lần đề cập đến việc từ chức, bất chấp tất cả những phản đối từ dư luận. Thậm chí truyền thông Thái Lan từng dẫn lời chính ông Somyot tuyên bố sẽ rời đi nếu Thái Lan không có huy chương vàng SEA Games 32, nhưng rồi vẫn ngồi lại nhiệm sở.

Đó là giọt nước tràn ly với tất cả những ai đã phải chịu đựng Somyot. Ngay cả tướng Prawit Wongsuwan – Phó thủ tướng Thái Lan kiêm Chủ tịch Uỷ ban Olympic quốc gia cũng phải ‘’hỏi khéo’’ Somyot bao giờ mới từ chức.

Trên bàn hội nghị, nhà cầm quyền của FAT không đáp lại yêu cầu của tướng Prawit, rồi bất ngờ ‘’thuận lòng người’’ khi từ chức sau đó. Nhưng Somyot ra đi vẫn còn quá đáng đến mức báo cáo lên AFF, AFC và FIFA rằng việc này là chịu mệnh lệnh từ lãnh đạo chính trị, khiến FAT đã bị các cơ quan trên ‘’hỏi thăm’’ và đứng trước nguy cơ bị phạt nặng.

Hổ chết để da, ông Somyot rời FAT để lại nỗi hổ thẹn. Với hành động cuối cùng để lại, Somyot đã chứng minh cái tôi của ông ta còn quan trọng hơn sinh mệnh và sự phát triển của bóng đá Thái Lan, thứ mà đáng lẽ Somyot phải hy sinh tất cả cho nó.

Đến lúc này, thất bại của Somyot đã là một hiện thực không thể chối cãi, một vết hoen trong tiến trình phát triển tưởng đang rất thuận lợi của bóng đá Thái Lan. Chẳng quá khi nói Somyot chính xác là con sâu làm rầu nồi canh của bóng đá xứ Chùa vàng.

Tin tốt là con sâu đã được gắp ra khỏi nồi canh. Với người hâm mộ Changsuek (biệt danh đội tuyển Thái Lan), kể cả nếu một lệnh trừng phạt được đưa ra, họ vẫn rất nên ăn mừng.

7 năm ác mộng đã đến lúc khép lại, để một triều đại mới hứa hẹn tốt đẹp hơn mở ra.

(Bạn đọc: Ngọc Bách)

Nguồn: Tin Thể Thao

Đánh giá bài viết