Bóng đá Italia cần cái nhìn công bằng
Chiến thắng 3-2 trước chủ nhà Hà Lan giúp tuyển Italia đứng hạng ba tại UEFA Nations League 2022/23. Đây là lần thứ hai đội quân của HLV Roberto Mancini đạt thành tích này. Ở giải đấu trước, tuyển Italia tham dự với tư cách nhà đương kim vô địch châu Âu, nên hạng ba UEFA Nations League thật khó chấp nhận. Còn ở giải đấu này, có nhiều lý do để tin rằng sự nỗ lực của nền bóng đá đất nước ven bờ Địa Trung Hải đáng được tôn vinh hơn là chỉ trích.
Thứ nhất, tuyển Italia bắt đầu hành trình UEFA Nations League 2022/23 khi niềm tin bị rạn vỡ hậu thất bại ở vòng loại World Cup 2022. HLV Mancini quyết định làm mới đội tuyển bằng những nhân tố trẻ hoặc đã có kinh nghiệm trận mạc nhưng còn nguyên khát khao cống hiến cho Azzurri. Wilfried Gnonto, Lorenzo Pellegrini, Gianluca Scamacca, Tommaso Pobega, Federico Dimarco, Sandro Tonali được triệu tập. Những nhà vô địch EURO 2020 như Federico Chiesa, Nicolò Barella, Alessandro Bastoni, Giacomo Raspadori… dần trở thành trụ cột. Ngược lại, những cái tên không còn động lực cống hiến hoặc đã luống tuổi như Andrea Belotti, Federico Bernardeschi… đã bị gạch tên.
Tuyển Italia bước vào Nations League trong những ánh mắt hoài nghi của người hâm mộ. Trong bảng đấu của họ còn có tuyển Hungary, Đức và Anh. Khi ấy, mấy ai nghĩ rằng Azzurri sẽ đứng đầu bảng D và giành quyền tham dự vòng chung kết?
Thứ hai, nhiều người chỉ trích bóng đá Italia về công tác đào tạo trẻ. Nhưng hãy nhìn rộng hơn, đây là vấn đề của cả châu Âu. Tuyển Hà Lan khan hiếm tài năng, ngay cả những gương mặt đang ở độ chín, được xem là trụ cột của đội quân áo da cam cũng chưa xứng đáng được gọi là “ngôi sao”. Tuyển Đức vốn nổi tiếng với tính kế thừa, nhưng lại chịu xếp sau cả Hungary tại bảng D. Tuyển Bỉ vẫn đang sử dụng lực lượng già cỗi, với lứa cầu thủ mà họ gọi là “Thế hệ vàng”. Tệ hại nhất là tuyển Anh, khi họ phải chơi ở League B ở kỳ UEFA Nations League tiếp theo.
Những dẫn chứng trên cho thấy vấn đề đào tạo và trọng dụng cầu thủ trẻ đang là bài toán khó của cả châu Âu. Ngược lại, bóng đá Italia đang cho thấy một tương lai tươi sáng. Họ có một lứa cầu thủ 24-26 tuổi là trụ cột ở tuyển quốc gia, một dàn cầu thủ U20 vừa gây ấn tượng mạnh khi có lần đầu tiên trong lịch sử tiến vào trận chung kết U20 World Cup, và một lứa trẻ khác đang hướng đến mục tiêu giành vé dự Olympic 2024 thông qua giải U21 châu Âu.
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa rằng bóng đá Italia xứng đáng là hình mẫu của cả châu Âu. Azzurri vẫn đang thiếu một số nhân tố nổi bật, để kéo toàn đội đến vinh quang hoặc khiến cả thế giới phải e dè như thế hệ 1976 của Francesco Totti, Alessandro Nesta… Hơn nữa, ở những trận đấu quan trọng, HLV Mancini vẫn chưa mạo hiểm trao cơ hội cho những nhân tố mới. Chắc chắn Liên đoàn bóng đá Italia và ban huấn luyện Azzurri đã nhìn ra những vấn đề này, để rút kinh nghiệm cho tương lai.
Mỗi thất bại trong 90 phút đều mang đến cảm giác cay đắng và bị người đời dè bỉu. Nhưng với những gì tuyển Italia đã làm, mong người hâm mộ hãy nhìn nhận mọi thứ một cách công bằng và lạc quan hơn.
(Bạn đọc: Thường Châu)
Nguồn: Tin Thể Thao